Hờn người ký ức dễ dàng phai
Biệt xứ bôn ba giấc điệp dài
Cứ tưởng lòng luôn hồi quá khứ
Đâu ngờ mặt đã hướng tương lai
Đường trường nuốt vội lời giao kết
Tóc ngắn quên mau mảnh lược cài
Trải mấy mươi năm đời định phận
Không còn mộng mị ánh sao mai.
Vui họa cùng các bạn thơ Dung Nguyên, Van Long Pham