Chẳng phải con gì vẫn lắm lông
Vàng nâu tía đỏ lại chen hồng
Trên thừa thẳng đuỗn trơ đầu cọng
Dưới vểnh còng queo tựa đít rồng
Mỗi buổi lơ phơ thời nhẵn bóng
Dăm lần phất ẩu sạch hư không
Cô, Bà, Bác, Mợ đều yêu giống
Bởi thiếu là kêu quở trách chồng
(Vui hài)
(* cái chổi lau lông gà)