Những giọt vừa rơi rớt chẳng vờn
Trên thềm trĩu rụng níu từng cơn
Đường trơn tĩnh mịch vương màu nhớ
Gác nhỏ đìu hiu đọng nỗi hờn
Dáng cũ thương nhiều luôn mỏi mệt
Tâm nghèo giận lắm đã rầu hơn
Mơ màng Diễm ấy đâu còn tưởng
Lệ đó tàn mưa cũng phải chờn
Trên thềm trĩu rụng níu từng cơn
Đường trơn tĩnh mịch vương màu nhớ
Gác nhỏ đìu hiu đọng nỗi hờn
Dáng cũ thương nhiều luôn mỏi mệt
Tâm nghèo giận lắm đã rầu hơn
Mơ màng Diễm ấy đâu còn tưởng
Lệ đó tàn mưa cũng phải chờn