Biết sợ ân này sẽ trải đâu
Mà nghe dạ đắng ủ tâm sầu
Đìu hiu ảnh cũ càng thêm dậu
Quạnh quẽ thân già chỉ thấy sâu
Ngõ vắng đơn phần nên tủi đậu
Phòng khuya trĩu bóng để phai mầu
Thơ buồn nhả mãi nào ai thấu
Mải miết riêng mình gọt giũa câu
Mà nghe dạ đắng ủ tâm sầu
Đìu hiu ảnh cũ càng thêm dậu
Quạnh quẽ thân già chỉ thấy sâu
Ngõ vắng đơn phần nên tủi đậu
Phòng khuya trĩu bóng để phai mầu
Thơ buồn nhả mãi nào ai thấu
Mải miết riêng mình gọt giũa câu