Đông về giá lạnh nỗi niềm rơi
Số hẩm mình em lặng lẽ đời
Quạnh quẽ ươm hoài không muốn gởi
Tiêu điều khắc mãi chẳng thèm bơi
Dòng tương bữa ấy nghe hồn vợi
Chuỗi cổ còn đây động lá rời
Ảo não buồng tim từng ngóng gợi
Đêm buồn vẫn nhớ nặng nề khơi
Số hẩm mình em lặng lẽ đời
Quạnh quẽ ươm hoài không muốn gởi
Tiêu điều khắc mãi chẳng thèm bơi
Dòng tương bữa ấy nghe hồn vợi
Chuỗi cổ còn đây động lá rời
Ảo não buồng tim từng ngóng gợi
Đêm buồn vẫn nhớ nặng nề khơi