Vào thu lá rụng rải khi đầu
Để rũ bao cành cội níu lâu
Bỗng cứ nồng thương ngày nọ bởi
Hoài chăng thắm gửi bữa kia dầu
Tim thầm hẹn kẻ hoa chờ ấy
Mắt thẳm trông người nụ giỡn đâu
Lặng xoải chân mềm vương nhớ vẫn
Mà như kỷ niệm đẫm thêm màu
Để rũ bao cành cội níu lâu
Bỗng cứ nồng thương ngày nọ bởi
Hoài chăng thắm gửi bữa kia dầu
Tim thầm hẹn kẻ hoa chờ ấy
Mắt thẳm trông người nụ giỡn đâu
Lặng xoải chân mềm vương nhớ vẫn
Mà như kỷ niệm đẫm thêm màu