Ta vừa gạn bước giữa đường thơ
Cảm ngại ngùng em vẫn đứng chờ
Đã hẹn rồi quên ngồi trắc ẩn
Âu đành lẳng lặng hát sầu vơ
Dường như khói ảo thèm êm dịu
Có lẽ miền sâu nhủ dại khờ
Cột mốc nằm im làm chỉ dẫn
Chia cùng số phận thả hồn ngơ.
Cảm ngại ngùng em vẫn đứng chờ
Đã hẹn rồi quên ngồi trắc ẩn
Âu đành lẳng lặng hát sầu vơ
Dường như khói ảo thèm êm dịu
Có lẽ miền sâu nhủ dại khờ
Cột mốc nằm im làm chỉ dẫn
Chia cùng số phận thả hồn ngơ.