Bụi gió vương nồng thoảng những cơn
Vì chăng số phận đã gieo hờn
Tim sầu một thuở còn trông lắm
Mắt trở muôn lần vẫn nghẹn hơn
Giẫm trải chân mềm bao xót lặng
Vùi qua kiếp khổ nỗi đau nhờn
Thầm mơ chốn nọ mang tình đẫm
Bởi lỡ xa rồi hết sạch trơn
Vì chăng số phận đã gieo hờn
Tim sầu một thuở còn trông lắm
Mắt trở muôn lần vẫn nghẹn hơn
Giẫm trải chân mềm bao xót lặng
Vùi qua kiếp khổ nỗi đau nhờn
Thầm mơ chốn nọ mang tình đẫm
Bởi lỡ xa rồi hết sạch trơn