Thơ hãy là hương của cuộc đời!
Đem nguồn tinh túy đến muôn nơi
Cho tình sáng tỏ vầng trăng ngọc
Để nghĩa nồng say ánh mặt trời
Hình tượng Hiền Nhân không thể mất
Tấm gương Quân Tử chẳng hề vơi
Ngọt vần thơm tứ luôn bay bổng
Thơ hãy là hương của cuộc đời!
(Xướng)