Xuân này lặng lẽ chỉ mình ta
Cảnh vật đầy vơi nỗi nhớ nhà
Mỗi bận ra đường không kẻ đón
Bao lần đến hội chẳng người qua
Hờn ghen để đó ôi buồn lạ
Dỗi thẹn làm nay Ấy tủi ngà
Ngọt đắng trao rồi thêm ảo não
Thân gầy trót nghĩ lệ liền sa
Cảnh vật đầy vơi nỗi nhớ nhà
Mỗi bận ra đường không kẻ đón
Bao lần đến hội chẳng người qua
Hờn ghen để đó ôi buồn lạ
Dỗi thẹn làm nay Ấy tủi ngà
Ngọt đắng trao rồi thêm ảo não
Thân gầy trót nghĩ lệ liền sa