Nđt
Tràn thương chốn nọ đẫm hoa hồng
Cứ tưởng ân tình bỗng lạnh không
Bởi ngọt môi này say ngõ thắm
Mà sâu cõi ấy khỏa tim nồng
Mơ hờ hững gọi sao thầm nhớ
Nản lắt lay chiều vẫn dại trông
Một tiếng yêu người như bẫng thoảng
Còn chi cũng bỏ bước theo chồng
Cứ tưởng ân tình bỗng lạnh không
Bởi ngọt môi này say ngõ thắm
Mà sâu cõi ấy khỏa tim nồng
Mơ hờ hững gọi sao thầm nhớ
Nản lắt lay chiều vẫn dại trông
Một tiếng yêu người như bẫng thoảng
Còn chi cũng bỏ bước theo chồng