Rỗi rảnh ta ngồi nặn ý thơ
Còn khan lão ấy gởi câu chờ
Khuya nằm quạnh quẽ từng đêm hỏi
Sớm gọi nao lòng những buổi mơ
Để thấy duyên mình luôn đậm nghĩa
Rồi nghe số phận mãi sâu giờ
Khơi hoài bếp lửa thêm nồng đượm
Nặng kiếp khi hồn đã chẳng ngơ
Còn khan lão ấy gởi câu chờ
Khuya nằm quạnh quẽ từng đêm hỏi
Sớm gọi nao lòng những buổi mơ
Để thấy duyên mình luôn đậm nghĩa
Rồi nghe số phận mãi sâu giờ
Khơi hoài bếp lửa thêm nồng đượm
Nặng kiếp khi hồn đã chẳng ngơ