Thơ hoài mệt khổ hết tìm vui
Óc não càng căng nản ngậm ngùi
Thuở trước đông người nên giũa luyện
Bây giờ vắng bạn nghĩ sầu trui
Buồn dâng ngóng sợ buồng tim hẻo
Nhớ trỗi ngồi than kỷ niệm vùi
Lạnh lẽo đêm về thân ngủ nhức
Mê gì cuộc sống mỏi đành lui
Óc não càng căng nản ngậm ngùi
Thuở trước đông người nên giũa luyện
Bây giờ vắng bạn nghĩ sầu trui
Buồn dâng ngóng sợ buồng tim hẻo
Nhớ trỗi ngồi than kỷ niệm vùi
Lạnh lẽo đêm về thân ngủ nhức
Mê gì cuộc sống mỏi đành lui