Kể từ dạo ấy hạ vần thơ
Là nhớ thương sâu gửi tiếng chờ
Nhẹ cất cung đàn say giấc mộng
Nhạt nâng cánh bút họa cơn mơ
Chiều thu sắc phủ tim ngây ngất
Ngày hạ hương vờn dạ ngẩn ngơ
Đêm cũ xuân về đông gửi gió
Người đi xa khuất lệ đôi bờ
Người đi xa khuất lệ đôi bờ
Đếm ánh mây trời ngẩn lại ngơ
Giữa buổi hồn hoang day dứt mộng
Trong chiều dạ cổ rã rời mơ
Chim vờn bóng lẻ chông chênh đợi
Liễu rũ đơn côi lặng lẽ chờ
Có phải duyên phai tình chẳng nhớ
Kể từ dạo ấy hạ vần thơ
Đếm ánh mây trời ngẩn lại ngơ
Giữa buổi hồn hoang day dứt mộng
Trong chiều dạ cổ rã rời mơ
Chim vờn bóng lẻ chông chênh đợi
Liễu rũ đơn côi lặng lẽ chờ
Có phải duyên phai tình chẳng nhớ
Kể từ dạo ấy hạ vần thơ