Mỗi độ thu tàn chuyển tiết đông
Màn sương phủ mịn trắng trên đồng
Chiều sang vỡ vụn làn mây mỏng
Sáng dãi lan tràn dải lụa trong
Những lúc đêm dài ôm lửa mộng
Rồi khi nặng trĩu nửa tơ lòng
Xin trời đổi khắc thời gian lại
Rộng cánh chim bằng thỏa nỗi mong.
(Ngũ độ thanh)