Nhân tình cổ mộng giữa trời mưa
Quán cũ ngồi đây kiểm vọng bừa
Mỗi cánh môi trầu không vẹn lửa
Đôi dòng lệ cuốc chẳng tròn trưa
Người ta kẻ phụ hường thân rữa
Vật cảnh tà côi ngưỡng gió thừa
Điểm thấu hồi canh tầm chỗ dựa
Ôm bầu rượu đắng bỗng lời đưa
Quán cũ ngồi đây kiểm vọng bừa
Mỗi cánh môi trầu không vẹn lửa
Đôi dòng lệ cuốc chẳng tròn trưa
Người ta kẻ phụ hường thân rữa
Vật cảnh tà côi ngưỡng gió thừa
Điểm thấu hồi canh tầm chỗ dựa
Ôm bầu rượu đắng bỗng lời đưa