Sương trắng quặn lòng thấm hỡi ai
Khoé cay đầy lệ chảy tuôn hoài
Tường in lẻ gối đau thân ngập
Nguyệt chiếu đơn chăn buốt giấc tràn
Gương đẫm nét loà tô mắt nhạt
Ảnh nhòa da nhợt điểm môi phai
Thương người mộ lạnh hương tàn khói
Vương mãi cảnh buồn phủ xám mây
Thuận