Như hờn gió lạnh trở ngày đông
Mặc buổi tàn xuân nắng đã hồng
Vẫn thoảng sương choàng vương thắm nhụy
Đang hòa bướm lượn thoả ngời bông
Chùm xoan nở muộn âm thầm níu
Lối phượng bừng tươi lặng lẽ chồng
Khoảnh khắc giao mùa đâu vội vã
Cho người thắc thỏm nặng lòng trông.
NĐT, ltvt, ntvv