Xuân về lạnh lẽo nản ngày đông
Để lụy hồn đau trĩu má hồng
Nẫu cả buồng tim hờn cuộc sống
Côi rầu kỉ niệm chán tình sông
Người xa đã mấy mùa yêu lộng
Kẻ dõi đà bao giấc mộng nồng
Có lẽ đường duyên thường hẩm phận
Nên chừ mãi khổ lệ buồn trông
Để lụy hồn đau trĩu má hồng
Nẫu cả buồng tim hờn cuộc sống
Côi rầu kỉ niệm chán tình sông
Người xa đã mấy mùa yêu lộng
Kẻ dõi đà bao giấc mộng nồng
Có lẽ đường duyên thường hẩm phận
Nên chừ mãi khổ lệ buồn trông