Hoạ bài thơ CẠN của TG Hồng Thuỳ
Chùa ngân tiếng mõ vọng thêm buồn
Nghĩa nặng ve chầu rả rích tuôn
Bữa ấy xuân tàn đau dạ sẻ
Ngày kia liễu héo mỏi vai chuồn
Trưa hè lặng lẽ buông mành khép
Giữa hạ âm thầm mải miết khuôn
Vẫn biết âu sầu hay bỏ cội
Ngờ đâu hẫng hụt phải xa nguồn.
Nghĩa nặng ve chầu rả rích tuôn
Bữa ấy xuân tàn đau dạ sẻ
Ngày kia liễu héo mỏi vai chuồn
Trưa hè lặng lẽ buông mành khép
Giữa hạ âm thầm mải miết khuôn
Vẫn biết âu sầu hay bỏ cội
Ngờ đâu hẫng hụt phải xa nguồn.