Gian trần lạnh lẽo chán tình ơi
Gác lẻ đìu hiu nghĩa vội rời
Thất cửu rồi tan hồn vẫn nặng
Kinh bình để lại não còn bơi
Người xa mãi luyến buồn muôn thuở
Kẻ ngóng hoài vương đẫm một đời
Chẳng biết bao giờ quên nỗi sợ
Đau lòng khắc khoải dạ sầu khơi
Gác lẻ đìu hiu nghĩa vội rời
Thất cửu rồi tan hồn vẫn nặng
Kinh bình để lại não còn bơi
Người xa mãi luyến buồn muôn thuở
Kẻ ngóng hoài vương đẫm một đời
Chẳng biết bao giờ quên nỗi sợ
Đau lòng khắc khoải dạ sầu khơi