Làng xưa bất hạnh mỗi cô Đào
Lỡ hẹn nên đời chẳng mắt trao
Hận kẻ đường xa, vờ vĩnh báo
Hờn anh cạnh lối, giả lơ chào
Khi sầu bỏ mặc tình quên tráo
Lúc tủi cho dù nghĩa được xao
Bởi nhẽ thì xuân đà khuyết rạo
Còn đâu liễu thắm để mơi vào
Lỡ hẹn nên đời chẳng mắt trao
Hận kẻ đường xa, vờ vĩnh báo
Hờn anh cạnh lối, giả lơ chào
Khi sầu bỏ mặc tình quên tráo
Lúc tủi cho dù nghĩa được xao
Bởi nhẽ thì xuân đà khuyết rạo
Còn đâu liễu thắm để mơi vào