Nđt
Vương lòng dạo gót nẻo bình yên
Chẳng nghĩ gì chi trút muộn phiền
Một thuở xa rồi quên trước nỗi
Đôi ngày nhớ vậy trải phần duyên
Là thương buổi cũ hoài trao mắt
Để ngập thềm xưa cứ dõi miền
Đắm mộng bồng lai hòa cảnh vẽ
Cho thờ thẫn dạ góc hồn nhiên
Chẳng nghĩ gì chi trút muộn phiền
Một thuở xa rồi quên trước nỗi
Đôi ngày nhớ vậy trải phần duyên
Là thương buổi cũ hoài trao mắt
Để ngập thềm xưa cứ dõi miền
Đắm mộng bồng lai hòa cảnh vẽ
Cho thờ thẫn dạ góc hồn nhiên