CÓ lần nhẹ nhõm trải hồn phiêu
PHẢI giữ nồng say tựa cánh diều
MƯA rộn ràng đưa thuyền mỗi sáng
DẦM êm ả rẽ sóng bao chiều
KHÔNG sầu nghĩa bạn vì côi cút
THỂ nhuốm tình ai mặc mỹ miều
ĐẾN hẹn rồi sao nàng để nhỡ
HAY LÀ BẬU ĐÃ CHẲNG CÒN YÊU
Câu khoán mượn dạng lưu thuỷ đối:
“Có phải mưa dầm không thể đến
Hay vì anh đã chẳng còn yêu”
“Có phải mưa dầm không thể đến
Hay vì anh đã chẳng còn yêu”