Vì lo giữa giấc sợ mưa chiều
Bởi số thân này sẽ quạnh tiêu
Tự thủa anh còn tay vẫn trắng
Rồi khi lão mất chị luôn tiều
Đôi lần sáng dậy nghe hồn rã
Những lúc đêm về tủi dạ xiêu
Nhớ mãi ngày xưa người khổ lụy
Làm ta chạnh bước đủ bao điều
Bởi số thân này sẽ quạnh tiêu
Tự thủa anh còn tay vẫn trắng
Rồi khi lão mất chị luôn tiều
Đôi lần sáng dậy nghe hồn rã
Những lúc đêm về tủi dạ xiêu
Nhớ mãi ngày xưa người khổ lụy
Làm ta chạnh bước đủ bao điều