Đêm về giã gạo chỉ cần chuôi
Đã bảo rằng ngưng mụ cứ chuồi
Cối nhỏ chày to đầm mãi trật
Lưng còng gối khuỵu bổ hoài xuôi
Nhiều phen cám chảy bà đâu dọn
Lắm bận mày văng gã chẳng chùi
Nguyệt lả bên đồi thân ướt đẫm
Nhưng đời vẫn đẹp mất hồn uôi
Đã bảo rằng ngưng mụ cứ chuồi
Cối nhỏ chày to đầm mãi trật
Lưng còng gối khuỵu bổ hoài xuôi
Nhiều phen cám chảy bà đâu dọn
Lắm bận mày văng gã chẳng chùi
Nguyệt lả bên đồi thân ướt đẫm
Nhưng đời vẫn đẹp mất hồn uôi