Thơ họa (Nđt )
Xe ngày rệu rã bánh còn lăn
Mãn cuộc rồi sao dấu để hằn
Cởi mũ nào đâu là hết đội
Khua nồi há phải đã thèm ăn
Từng theo nghĩa cử đời in sẹo
Cũng dựng lòng son kiếp phủ lằn
Nhếch miệng ân thù ta rũ bỏ
Khoanh thềm trải chiếu lại trùm chăn
Mãn cuộc rồi sao dấu để hằn
Cởi mũ nào đâu là hết đội
Khua nồi há phải đã thèm ăn
Từng theo nghĩa cử đời in sẹo
Cũng dựng lòng son kiếp phủ lằn
Nhếch miệng ân thù ta rũ bỏ
Khoanh thềm trải chiếu lại trùm chăn