Bên ngoài gió tạt bởi vào đông
Đã buốt hồn tim chẳng mặn nồng
Lại dõi người đi từ phút kể
Ưng nhìn nghĩa đợi đến ngày trông
Giường đơn lạnh lẽo nay mờ bóng
Chiếu mỏng đìu hiu nỗi quạnh đồng
Bỏ những niềm vui tàn rụi dáng
Khuya nằm thổn thức nghẹn ngào không
Đã buốt hồn tim chẳng mặn nồng
Lại dõi người đi từ phút kể
Ưng nhìn nghĩa đợi đến ngày trông
Giường đơn lạnh lẽo nay mờ bóng
Chiếu mỏng đìu hiu nỗi quạnh đồng
Bỏ những niềm vui tàn rụi dáng
Khuya nằm thổn thức nghẹn ngào không