Thuyền đã bao năm đợi chốn này
Ai dừng gót ngọc khiến hồn say
Đậu nhành ái ngọt tình chan chứa
Bến dập dềnh đu thảm nghĩa dày
Sông níu màn sương dìu bóng nguyệt
Trăng vờn mặt nước xoải vòng tay
Đó người nẻo cũ luôn thầm hỏi
Có trở trăng về kịp tối nay
(Vui cùng thi hữu hải Đỗ Tiến)