Bao ngày yếu mệt biết dùng chi
Cháo diễn triền miên hóa lại phì
Thiếu hụt rau xanh nhồi đậu rán
Thừa nhiều bột trắng cuốn hành phi
Nằm hoài tựa tưởng con* vào đợi
Ngủ mãi như mong Cụ đón về
Sữa bịch tu bừa không chút ngán
Cân rồi mới thấy hoảng hồn ghê.
Họa thơ Phương Nguyên
* Đứa con đã mất