Quạnh quẽ canh trường nỗi nhớ ai
Vườn kia đậm mãi dấu vân hài
Bâng khuâng dạ đợi mơ từng buổi
Khắc khoải tâm chờ tưởng mỗi mai
Khuyết nguyệt chưa quên làn tóc xõa
Tàn hoa chửa lãng nụ bông cài
Dù nay hạnh phúc duyên chồng vợ
Vẫn nghẹn ngào vì phút dứt tay!
Họa thơ Phương Nguyên