Tựa cửa nhìn song mắt dại khờ
Canh dài lá rụng cảnh tiêu sơ
Ơi thuyền mãi mãi chưa về bến
Hỡi sóng luôn luôn chửa đến bờ
Mộng đã sang chiều giăng khói phủ
Duyên còn mất bạn khóc đời ngơ
Cầu thêm hạnh phúc xa phiền muộn
Để ái nồng hương chẳng lệ mờ
Xướng