Tựa cửa nhìn song mắt dại khờ
Canh dài lá rụng cảnh tiêu sơ
Ơi thuyền mãi mãi chưa về bến
Hỡi sóng luôn luôn chửa đến bờ
Mộng đã sang chiều giăng khói phủ
Duyên còn mất bạn khóc đời ngơ
Cầu thêm hạnh phúc xa phiền muộn
Để ái nồng hương chẳng lệ mờ
Người đi để lại trái tim khờ
Một cõi âu sầu khoả bút sơ
Mãi đợi con thuyền quay trở bến
Hoài trông ngọn sóng rẽ vô bờ
Sau vườn nhớ bậu tâm thờ thẫn
Trước ngõ thương mình dạ ngẩn ngơ
Khoảnh khắc trăng vàng soi quãng lạ
Mà sao vẫn biệt chốn xa mờ
Một cõi âu sầu khoả bút sơ
Mãi đợi con thuyền quay trở bến
Hoài trông ngọn sóng rẽ vô bờ
Sau vườn nhớ bậu tâm thờ thẫn
Trước ngõ thương mình dạ ngẩn ngơ
Khoảnh khắc trăng vàng soi quãng lạ
Mà sao vẫn biệt chốn xa mờ