(Họa cùng thi hữu Hùng Lê)
Cô nàng chở khách cạnh bờ sông
Vẫn một mình côi chẳng lấy chồng
Những buổi âm thầm môi đắng lệ
Bao chiều lặng lẽ mắt buồn trông
Chăng vì phận hẩm mà đơn bóng
Sống cảnh duyên hờ đã muộn đông
Bởi dạ chung tình nên cứ ngỡ
Ân này tựa nước của dòng sông.
Vẫn một mình côi chẳng lấy chồng
Những buổi âm thầm môi đắng lệ
Bao chiều lặng lẽ mắt buồn trông
Chăng vì phận hẩm mà đơn bóng
Sống cảnh duyên hờ đã muộn đông
Bởi dạ chung tình nên cứ ngỡ
Ân này tựa nước của dòng sông.