Sướng thật xuân này chẳng ghé đâu
Trời ơi thói cũ đã thay mầu
Nhàn thân phú họa dăm bài xướng
Rảnh rỗi thơ bình mấy đoạn câu
Phủ sếp nhà quan không phải viếng
Đình to miếu nhỏ chả nên cầu
Trưa chiều sớm tối chồng ôm vợ
Có dịch may mà được trốn sâu.
Cứ tưởng phen này được trốn sâu
Ngờ sao việc vẫn cứ yêu cầu
Đầu năm chiếu lệ thăm vài chỗ
Cuối tháng quen bài chúc mấy câu
Muốn được thăng quan cần viếng sếp
Mong cho tiến chức phải chi mầu
Người ta dich dã chồng bên vợ
Vẫn thế riêng mình có nghỉ đâu.
Ngờ sao việc vẫn cứ yêu cầu
Đầu năm chiếu lệ thăm vài chỗ
Cuối tháng quen bài chúc mấy câu
Muốn được thăng quan cần viếng sếp
Mong cho tiến chức phải chi mầu
Người ta dich dã chồng bên vợ
Vẫn thế riêng mình có nghỉ đâu.
Cứ tưởng phen này được trốn sâu
Ngờ sao việc vẫn cứ yêu cầu
Đầu năm chiếu lệ thăm vài chỗ
Cuối tháng quen bài chúc mấy câu
Muốn được thăng quan cần viếng sếp
Mong cho tiến chức phải chi mầu
Người ta dịch dã chồng bên vợ
Vẫn thế riêng mình có nghỉ đâu.
Ngờ sao việc vẫn cứ yêu cầu
Đầu năm chiếu lệ thăm vài chỗ
Cuối tháng quen bài chúc mấy câu
Muốn được thăng quan cần viếng sếp
Mong cho tiến chức phải chi mầu
Người ta dịch dã chồng bên vợ
Vẫn thế riêng mình có nghỉ đâu.