Tủi cánh hoa vày đã rụng rơi
Hồn đau đớn cảnh dạ tơi bời
Vương gài chữ hẹn lùa ân tới
Vướng phủ câu thề dãi lệ vơi
Nghĩa ấy tan rồi anh vội khởi
Tình kia vụn để nẫu chưa vời
Do là kiếp hẻo mơ chiều đợi
Lại vẩn vơ sầu nước vẫn khơi
Hồn đau đớn cảnh dạ tơi bời
Vương gài chữ hẹn lùa ân tới
Vướng phủ câu thề dãi lệ vơi
Nghĩa ấy tan rồi anh vội khởi
Tình kia vụn để nẫu chưa vời
Do là kiếp hẻo mơ chiều đợi
Lại vẩn vơ sầu nước vẫn khơi