Nđt
Đêm hoài phảng phất nỗi buồn trơ!
Bấc thổi cuồng phong dạt nghĩa hờ
Để mãi hương nồng hoa phấn nhạt
Rồi luôn nghĩa đượm ánh trăng mờ
Còn thương cũng bởi thuyền xa bến
Những giận càng hay biển cách bờ
Diễm cảnh tình nhân tràn giấc mộng
Không đành hứng chịu gẫy đường tơ
Bấc thổi cuồng phong dạt nghĩa hờ
Để mãi hương nồng hoa phấn nhạt
Rồi luôn nghĩa đượm ánh trăng mờ
Còn thương cũng bởi thuyền xa bến
Những giận càng hay biển cách bờ
Diễm cảnh tình nhân tràn giấc mộng
Không đành hứng chịu gẫy đường tơ