Nđt. Ltđ
Phùn mưa quạnh quẽ bóng in rèm
Có phải đông vào lạnh nữa em
Để bỗng mơ màng vơ giọt nắng
Mà âu thổn thức đọng bên thềm
Đâu rồi mực nét còn ghi đẫm
Đã vậy mi làn chẳng úa lem
Vọng giã chuông chiều nghe khắc khoải
Lòng buông gửi lại giấc êm đềm
Có phải đông vào lạnh nữa em
Để bỗng mơ màng vơ giọt nắng
Mà âu thổn thức đọng bên thềm
Đâu rồi mực nét còn ghi đẫm
Đã vậy mi làn chẳng úa lem
Vọng giã chuông chiều nghe khắc khoải
Lòng buông gửi lại giấc êm đềm