Vàng hanh lá rụng trải ven đường
Bóng nhạt chiều thu nắng tỏa vương
Vang mãi tiếng ngân diều họa sáo
Lững lờ mây quyện khói nhòa sương
Mang tình níu gởi hồn xao xuyến
Nhớ luyến lưu nhìn mắt đắm thương
Tàng ẩn nét phai rừng chuyển sắc
Sang thu cảnh đượm thắm tràn hương.
[Thuận nghịch độc]