Vẫn lại bao ngày lệ ướt rơi
Vì nay má mẹ bước lên trời
Tròn ân tạo để sâu nồng nhớ
Nặng nghĩa sinh thành khó nhạt vơi
Dẫu chuyện đau lòng mi chợt đỏ
Thì hôm xót mộng mắt đâu ngời
Đành thôi mẫu tử chăng từ biệt
Đã biết vương buồn dạ cứ khơi
Thu về thấp thỏm mộng chiều rơi
Giọt nắng vàng chanh thả giữa trời
Cọ nhởn nhơ cười nghiêng lá giữ
Sen hờ hững đợi ẩn đài vơi
Từng bông bách nhật phô tình đỏ
Những nụ hoàng lan bủa tóc ngời
Nhớ mãi ngàn ve sầu giả biệt
Cho mùa tiếp lại rỡ ràng khơi.
Giọt nắng vàng chanh thả giữa trời
Cọ nhởn nhơ cười nghiêng lá giữ
Sen hờ hững đợi ẩn đài vơi
Từng bông bách nhật phô tình đỏ
Những nụ hoàng lan bủa tóc ngời
Nhớ mãi ngàn ve sầu giả biệt
Cho mùa tiếp lại rỡ ràng khơi.