Ta mình nhấc chén buổi cô liêu
Cạn nhé chàng ơi dẫu đắng nhiều
Ngã nổi duyên đời thôi có vậy
Đường chìm nghĩa kiếp được bao nhiêu
Lau dòng lệ chảy vùi sương sớm
Thảy khúc tơ vương vọng ráng chiều
Dõi mắt xa vời trông bóng nguyệt
Mong tìm khắc cuối thuở còn yêu
CẠN CHÉN TẠ TỪ