Sao đành lỡ để ái luồn mây
Nhặt bút thề ghi những buổi nầy
Cánh nhạn đang lùa luôn khỏa vẫy
Ân tình đã hẹn cứ buồn vây
Mà duyên nhạt nẫu thuyền đưa đẩy
Bởi phận nồng chua tiếng vỡ trầy
Đắm mãi nơi lòng thôi chỉ vậy
Bao chiều nức nở cũng là đây
Cũng phải ôm lòng dạt bóng mây
Đừng ngơ ngác nữa khỏa tim nầy
mong chờ một thuở lay cành vẫy
Nhớ lại bao thời trải ngõ vây
Tại chữ thề chi này tiếng mẩy
Mà câu hứa nọ đã môi trầy
Sao người vẫn nhủ lời yêu vậy
Chỉ có đau hoài nỗi lặng đây
Sân nhà gió thổi nhạt vầng mây
Tím sẫm mầu xoan rụng phủ đầy
Bỗng lặng tim nhìn như dáng thuở
Luôn thầm mắt dõi bởi hàng cây
Lòng ai cứ gửi theo lần cũ
Dạo kẻ còn in giữ bóng gầy
Trải tháng ba này hương mãi đượm
Cho sầu được khỏa chút tình đây