Nđt. Ltđ . BVĐÂ
Mưa phùn phảng phất giọt hoài ngâu
Rũ gót người đi lặng buổi sầu
Bởi tiếng yêu này vương dạ nẫu
Hay miền nhớ nọ thoảng thời lâu
Đông về bậc cửa còn in dấu
Hạ đến bờ tre vẫn ngả mầu
Mới gọi tên mà thương ủ dẫu
Cho tình thổn thức nỗi lòng sâu
Rũ gót người đi lặng buổi sầu
Bởi tiếng yêu này vương dạ nẫu
Hay miền nhớ nọ thoảng thời lâu
Đông về bậc cửa còn in dấu
Hạ đến bờ tre vẫn ngả mầu
Mới gọi tên mà thương ủ dẫu
Cho tình thổn thức nỗi lòng sâu