Thầy ta quả thật có tâm hiền
Sợ bão còn chằng giữ mái hiên
Bạn quý vào thăm không để lặng
Trò ngoan chịu học chẳng lo phiền
Cơm quên đến quán tan bình dị
Phở thích về nhà mất tự nhiên
Ở cõi trời Tây luôn nhớ nước
Vườn Đào dựng nếp tạo nhân duyên.
buixuanphuong09
20:44 - 27/10/2020