Ông kia chuyện ấy cứ than trời!
Trở giấc đêm về thấy hỡi ơi!
Lực chẳng tùy tâm dù hết sức
Lòng nào khiến vật bởi mòn hơi
Còn đâu tuổi trẻ nêu kì tích
Đến lúc trăng tà buộc nghỉ ngơi
Lão định gieo “bầu” nhưng gặt “bí”
Đam mê thế tục đã cao vời.
THƠ VUI