Trắng xóa mưa chiều lạnh bến sông
Người đi kẻ lại nhạt môi hồng
Bờ mi ngấn lệ âm thầm tủi
Khóe mắt vương hình quạnh quẽ trông
Mộng thắm dần phai khi chớm hạ
Tình buồn cũng lỡ lúc vào đông
Ly tan mỗi ngả chia lìa mãi
Chẳng biết ai về nhớ nữa không?
MHN 30_12_14