Hoạ thơ Hương Lan
Tôi thì nguyện bỏ người quen Hứa
Thả thính giăng mồi nhưng vẫn bựa
Giận buổi trông chờ chốn bão mưa
Hờn hôm ngóng đợi trong thềm cửa
Đâu ngờ chẳng thấy nghĩa tình xưa
Đó tưởng không còn thân phận rữa
Chỉ hãi ngàn đêm giấc mộng thừa
Thôi đừng ngẫm lại lòng như cứa
Thả thính giăng mồi nhưng vẫn bựa
Giận buổi trông chờ chốn bão mưa
Hờn hôm ngóng đợi trong thềm cửa
Đâu ngờ chẳng thấy nghĩa tình xưa
Đó tưởng không còn thân phận rữa
Chỉ hãi ngàn đêm giấc mộng thừa
Thôi đừng ngẫm lại lòng như cứa