Chỉ tiếc duyên ta chịu lỡ làng
Đôi mình đã hụt bước sang ngang
An vui đợi mãi còn hiu hắt
Mái ấm xây hoài cứ dở dang
Khoảng cách xa vời nào quản ngại
Thì xuân ngắn ngủi vẫn đâu màng
Niềm mơ hạnh phúc chiều thương muộn
Lực chẳng tùy tâm phải bẽ bàng!
Trần Quốc Tiến
11:04 - 27/09/2020