Đã mấy mùa Xuân trải lạnh lùng
Đêm nằm nghĩ phận tiếc tình chung
Chiều nay ngẫm tủi đời vô dụng
Buổi nọ sầu vương nỗi khốn chùng
Tức tưởi trong hồn tim cũng rụng
Âm thầm giữa nẻo dạ hoài rung
Già thêm một tuổi càng nao núng
Nghĩa ấy còn đâu chẳng vẹn cùng
Đêm nằm nghĩ phận tiếc tình chung
Chiều nay ngẫm tủi đời vô dụng
Buổi nọ sầu vương nỗi khốn chùng
Tức tưởi trong hồn tim cũng rụng
Âm thầm giữa nẻo dạ hoài rung
Già thêm một tuổi càng nao núng
Nghĩa ấy còn đâu chẳng vẹn cùng