Thân còm trí nhão cứ mê thơ
Ngẫm lại thời nao tiến chẳng ngờ
Kiếp nhện bày da còn nở kén
Duyên tằm rút ruột vẫn ra tơ
Canh dài vận khó tâm đờ đẫn
Cảnh vắng từ neo dạ thẫn thờ
Một góc Huê Viên nào dễ bỏ
Hoa tầm bướm dõi dậy niềm mơ.
Vui thơ VNTH